Hiên nay, trên thế giới có rất nhiều các phương pháp được sử dụng cho việc thiết kế tạo ra một mẫu sản phẩm mới. Vậy làm thế nào để hiểu được phương pháp nào phù hợp trong trường hợp nào và làm thế nào để phân biệt chính xác được các phương pháp thiết kế đó nằm trong nhóm thiết kế nào.
1. Phân loại theo quy trình thiết kế:
Dựa vào các đặc điểm và các bước thực hiện trong việc thiết kế một mẫu sản phẩm nói chung hay một mẫu quần áo nói riêng, ta có thể chia thành hai nhóm thiết kế chính như sau:
- Thiết kế thuận chiều (Xuôi chiều: Forward Design).
- Thiết kế ngược chiều (Đảo ngược: Reverse Design).
Thế nào là thiết kế thuận chiều và thế nào là thiết kế ngược chiều.
a. Thiết kế thuận chiều:
- Thiết kế thuận chiều được hiểu đơn giản là một cách thiết kế truyền thống đi từ số đo cơ thể người người làm rập tính toán dựa vào hệ công thức, phương pháp thiết kế cũng như kinh nghiệm của bản thân để đưa ra được bộ rập cho một mẫu sản phẩm.
- Thiết kế thuận chiều bắt đầu từ việc lấy số đo cơ thể của một cá nhân nào đó, sau đó dùng công thức tính toán, kinh nghiệm làm rập để cho ra rập. Từ bộ rập chuẩn tiến hành chỉnh sửa nhiều lần qua các bước may mẫu, kiểm tra độ vừa vặn,.... để ra được sản phẩm cuối cùng.Đó chính là thiết kế thuận chiều.
- Phương pháp thiết kế này phù hợp chủ yếu cho các nhà may nhỏ lẻ, may đo theo số đo của một cá nhân nào đó, đôi khi được sử dụng bởi các nhà thiết kế có tên tuổi để tạo ra sản phẩm cho chính khách hàng của họ.
b. Thiết kế ngược chiều:
Đây là phương pháp được sử dụng khá rộng rãi cho một nước làm hàng gia công, đặc biệt như Việt Nam chúng ta. Phương pháp thiết kế ngược được sử dụng rộng rãi trong tất cả các lĩnh vực từ khoa học cho tới các ngành nghê công nghệ thông tin. Do đặc tính của nó nên nó được sử dụng khá rộng rãi trong tất cả các lĩnh vực. Vậy thiết kế ngược là gì???
- Thiết kế ngược là qúa trình tạo dựng lại một mẫu sản phẩm (giống với mẫu ban đầu hoặc cải tiến hơn) dựa vào một bộ tài liệu hoặc dựa vào mẫu sản phẩm thật. Quá trình thiết kế ngược khá giống với quá trình sao chép lại một sản phẩm.
- Trong may mặc thiết kế ngược được hiểu đơn giản là quá trình thiết kế sản phẩm dựa theo tài liệu kỹ thuật. Từ bộ tài liệu được cung cấp bởi khách hàng, ta triển khai để tạo ra được sản phẩm đúng như bộ tài liệu kỹ thuật yêu cầu. Hoặc là tạo ra một sản phẩm giống như sản phẩm ban đầu. Đôi khi một số tài liệu sử dụng mẫu sản phẩm cũ để tạo ra một sản phẩm mới kế thừa một số tính năng của sản phẩm cũ và có thêm một số tính năng vượt trội.
- Thiết kế ngược được sử dụng khá là rộng rãi ở nước ta nói riêng và ở các quốc gia làm hàng gia công nói chung. Đây là mô hình được sử dụng hầu hết ở các đơn vị sản xuất gia công. Đôi khi phương pháp này cũng được sử dụng cho một mục đích bắt kịp công nghệ giữa các công ty hiện nay thông qua kỹ thuật quét 3D.
2. Phân loại theo hình thức xây dựng bộ rập.
Dựa vào cách thức xây dựng một bộ rập cho một mẫu sản phẩm ta có thể phân chia ra làm 3 nhóm chính như sau:
- Thiết kế dựng hình thủ công (Draft)
- Thiết kế theo hình thức phủ vải (Drape)
- Thiết kế kết hợp.
a. Thiết kế dựng hình thủ công (Draft).
- Là hình thức được sử dụng lâu đời và phổ biến nhất trong suốt quá trình hình thành và phát triển của ngành công nghiệp may mặc.
- Hình thức đặc trưng cho phương pháp này là việc sử dụng hệ công thức may đo để tính toán xây dựng rập.
- Với hình thức này có khá nhiều cách thức để xây dựng một bộ rập. Với mỗi một quốc gia, mỗi một đất nước sẽ có một bộ công thức tính toán khác nhau. Chưa kể tới yếu tố kinh nghiệm. Với mỗi cá nhân, tự bản thân họ cũng tự rút ra cho mình những kinh nghiệm trong suốt quá trình làm để phù hợp với khách hàng của mình. Vì vậy, có thể nói đây là phương pháp không có giới hạn trong quá trình thiết kế rập.
- Đại diện cho hình thức này bạn có thể tìm đọc một số loại sách uy tín như: Sách Thiết Kế Rập tác giả Triệu Thị Chơi hay tài liệu tiếng anh Pattern Making của tác giả Helen.
b. Thiêt kế theo hình thức phủ vải. (Drape)
- Cái tên của hình thức này đã thể hiện được tính chất của nó. Rập được xây dựng dựa trên hình thức phủ vải nên phom chuẩn hay trực tiếp trên cơ thể của một cá nhân. Từ đó ra được một bộ rập hoàn chỉnh cho một phom chuẩn (size chuẩn) nào đó hoặc bộ rập cho một cá nhân nào đó.
- Với hình thức này, người làm rập không cần phải ghi nhớ quá nhiều vào các khoảng dao động cho mỗi kiểu dáng cũng như là lượng dao động được thêm vào hoặc bớt đi cho mỗi loại trang phục, do mẫu sản phẩm được làm trực tiếp trên phom hoặc trên người thật.
- Với hình thức này bạn có thể tìm đọc với các loại sách như Draping for Fashion Design. Đây là cuốn sách mô tả hầu như toàn bộ phương pháp Drape.
c. Thiết kế kết hợp:
Đây là phương pháp được sử dụng mới nhất hiện nay. Được sáng chế bởi nhà thiết kế người Nhật Shingo, phương pháp này được gọi là phương pháp TR- Cutting.
Phương pháp này được hiểu đơn giản như sau:
Phương pháp này được hiểu đơn giản như sau:
- Sử dụng rập chuẩn được tạo ra hoặc sử dụng phương pháp phủ để tạo ra một mẫu sản phẩm cơ bản có cấu trúc tương tự như mẫu thiết kế cuối cùng. Ví dụ: Muốn làm đầm ôm thì ít nhất cần có rập đầm ôm phù hợp với mẫu. Hay muốn làm jacket thì cần áo phom áo jacket theo phom cơ bản.
- Dựa trên phom mẫu cơ bản tiến hành phủ lên trên hình mẫu (Người thật hoặc manocanh) sau đó chỉnh sửa bằng cách kết hợp các hình khối, các đường gấp xếp dựa trên phom mẫu có sẵn. Từ đó tiến hành ra rập cho mẫu thiết kế mới để được bộ rập cho mẫu thiết kế.
Ngoài hai hình thức phần chia phương pháp thiết kế trên ta còn có thể phân chia theo một số cách thức khác nhau. Tùy thuộc vào mỗi một cá nhân có cách phân chia sao cho phù hợp.
pải chi có kái hình minh họa...
Trả lờiXóaCám ơn đã góp ý. Mình sẽ ghi nhận ý kiến của bạn
Xóa